1...2...1...2

 "1...2...1...2" là một câu chuyện kinh dị của Hàn Quốc về một nữ sinh đang học ở thư viện rất muộn.

 

Ở Hàn Quốc, chuyện học sinh được đi học là rất quang trọng. Gia đình đặt rất nhiều áp lực vào con của họ để chúng cố gắn đậu vào một lớp tốt. Học sinh thường phải thuê gia sư sau giờ học và số khác thậm chí phải trờ về trường ban đêm đề làm thêm.

Đây thực sự là một vấn đề lớn đối với Hàn Quốc bởi vì rất nhiều học sinh thức khuya để học vì vậy chúng sẽ ngủ gật vào ngày lên lớp tiếp theo. Những năm gần đây, việc học sau 10 giờ tối thực sự bị cấm ở một số nơi.

Vào một đêm, một nữ sinh người Hàn tên Sun-ni ở trường. Lúc này đã khá muộn và cô đang học cùng một nhóm ở thư viện. Ánh điện trong thư viện vẫn còn sáng , nhưng những nơi khác thì chìm trong bóng tối.

Sau một lúc, Sun-hi cần đi vệ sinh, vì vậy cô nghỉ một lát khỏi việc học. Nói bạn bè rằng cô sẽ quay lại ít phút, cô gái đi bộ ra khỏi thư viện và xuống hành lang tối đen đến phòng vệ sinh.

Ở phòng thư viện, một vài phút trôi qua, những cô cậu học sinh khác bắt đầu chú ý đến một tiếng gõ nhẹ. Có lẽ nó đến từ cửa sổ phòng. Nhìn xung quanh, họ thấy một gương mặt xanh xao, hốc hác của một người phụ nữ đang đứng ở bên ngoài cửa sổ. Mặt của cô ta bị nhấn vào tấm cửa kính và đôi mắt thì nhắm chặt. Một hồi lâu, ngón tay cong đang gõ lên cửa kính. Họ tự hỏi người phụ nữ đang làm cái gì vào giờ này.

Một lúc sau, người phụ nữ mở đôi mắt và đám học sinh há hốc trong hoảng sợ. Cô ta không có mắt. Chổ đó là một cái lỗ sâu hút, đen tối nơi đáng lẽ phải có con mắt. Người phụ nữ giơ nắm đấm và phá vỡ cửa kính. Tấm kính vỡ vụn.

Đột nhiên đèn điện tắt.

Trong phòng vệ sinh, Sun-hi đang rửa tay khi cô chìm trong bóng tối. Mọi thứ đều yên lặng. Cô không nghe thấy tiếng hét hoảng loạn đền từ phòng thư viện. Không có cách nào có có thể biết về  thứ quỷ quái đang tàn sát cách đây chỉ vài phòng. Cô tiếp tục rửa tay trong bóng tối, hạnh phúc và không biết tới tiếng khóc thảm thiết đang vang vọng ngoài hành lang. Đột ngột như cách nó bắt đầu, tiếng la, hét dừng lại và ngôi trường lại chìm trong yên lặng chết chóc một lần nữa.

Sun-hi mở cửa phòng vệ sinh ra và đi tản bộ về phía hành lang. Khi cô bước vào thư viện, cô dừng lại lập tức.

Xác chết của những học sinh khác phủ khắp căn phòng. Một số nằm dài dưới sàn, trong một số khác nằm trên bàn và phủ đầy tủ đồ. Cô bắt đầu run sợ. Tâm trí cô đang cố gắng hiểu chuyện gì đã diễn ra. Đây là một cuộc thảm sát.

Ngay lúc đó, cô ghe tháy tiếng bước chân vọng lại từ hành lang.

Sun-hi là một cô gái khéo léo và suy nghĩ nhanh, cô nằm ngay xuống sàn nhà cạnh những cái xác khác, và cố không cử động. Cô nghe thấy gì đó đang đi vào phòng thư viện. Cô nhắm mặt lại và cố giả chết. Cô nghe tiếng sột soạt như thứ gì đó di chuyển xung qnah căn phòng. Sợ điều tồi tệ sẽ xảy ta, Sun-hi nằm bất động nhất có thể và cố để không phát ra tiếng động.

Cô ta nghe thấy một tiếng nói thì phầm."1,2....1,2...1,2...":

Sự tò mò chiến thắng và cô thận trọng mở hé đôi mắt, cố gắn nhìn lén.

Tại đây, ở giữa căng phòng. đứng đây là một con ma nữ trong bộ đầm trắng.

Sun-hi nhắm mắt lại và dường như sắp hét lên. Cô có thế nghe thấy tiếng con ma xung qanh phòng, đi từ cái xác này dến cái xác khác, thì thầm lẩm bầm.

"1,2....1,2...1,2...".

Cô gái nhắm chặt mắt. cô hi vòng và cầu nguyện con ma đó sẽ rời khỏi sớm.

"1,2....1,2...1,2...".

Ma nữ kéo lên từng cái xác và dần dần tiến gần hơn .

"1,2....1,2...1,2...".

 Sun-hi nghe thấy tiếng của con ma, cô cố không làm bất cứ thứ gì gây sự chú ý.

"1,2....1,2...1,2...".

Con mà đã tiếng đến gần. Sun-hi không dám cử động.

"1,2....1,2...1,2...".

Đột nhiền, tiếng đếm dừng lại.

Sun-hi vẫn bất động. Cô căng thẳng nghe từ tiếng nhỏ nhất. Cô sợ di chuyển dù cả một cơ.

Không có tiếng động, sự nghi ngờ trong yên lặn.

Sau khi nhiều phút yên ắng trôi qua, Sun-hi chắc rằng con ma đã đi.

Sun-hi chậm ra mở mắt.

Con ma đang cuối người thằng vào cô, nhìn chằm chằm vào mắt của cô, xương ngón tay đang chỉ thẳng vào khôi mặt sợ hại của Sun-hi.

"1,2!" con ma rút  hai nhãn cầu của cô ra.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét