Peko-chan

 Peko-chan là một truyền thuyết đô thị kinh dị Nhật Bản về một linh vật của một công ty bán kẹo có thương hiệu là "Milky". Cái tên Peko-chan rất nổi tiếng tại Nhật Bản. Búp bê cô bé có thể được tìm thấy ở hầu hết tất cả các cửa hàng và gương mặt cười của cô bé xuất hiện trên mỗi vỏ kẹo.

The Makeup Museum: Sunday funday: Holika Holika x Peko

Peko-chan là một linh vật của một công ty tên là Fujiya sản xuất loại kẹo mà nó được gọi là "Milky". Câu khẩu hiệu của công ty là " Milky có vị như mẹ".

Peko -chan là một cô bé nhỏ với đôi má phúng phính, tóc đuôi gà buộc một cái nơ. Cô bé luôn có một nụ cười lớn trên mặt và đang liếm môi.

Theo truyền thuyết đô thị, câu chuyện thật  sự đằng sauu Peko-chan rất kinh tởm. Họ nói rằng Peko-chan được lấy cảm hứng  từ một cô bé người mà đã chết ở chiến tranh thế giới thứ 2.

Cô bé có tên  là Peko và được 6 tuổi. Cô sống với mẹ của mình ở một làng quê nhở ở Nhật Bản. Trong suốt cuộc chiến tranh, có một đợt thiếu lương thực trầm trọng ở Nhật. Người mẹ và đứa trẻ thì đói và không có gì để ăn. Họ phải uống nước bẩn để sống sót và gặm cỏ và rễ cây để ăn tại các vịnh biển

Mẹ của Peko không muốn thấy con mình đau khổ vì đói, vì vậy cô lấy một con dao và cắt đi một phần cánh tay cho Peko ăn.

Peko-chan chưa bao giờ được thử một hương vị ngon như vậy trong đời. Sau đó, cô bé không thể nào quên được hương vị thịt của mẹ mình. Cô bé tiến hành giết mẹ của mình và ăn sạch cả thân thể người mẹ. Thưởng thức hương vị của thịt, Peko-chan tiếp tục cuộc sống như là một kẻ ăn thịt người.

Họ nói rằng lý do lưỡi của cô bé luôn lè ra bởi vì cô đang liếm đi máu của người mẹ trên má. Cái tên của nhãn kẹo là "Milky", nhưng khi bạn sắp xếp lại các tiếng, nó trở thành "Kill Me", đây là thứ mà người mẹ đã nói lời cuối cùng. Điều này cũng là vì sao câu khẩu hiệu của công ty khi được dịch từ tiếng Nhật là "Milky vị như mẹ"

Công ty Fujiya cũng có một linh vật khác tên là Poco-chan. Cậu ta là một đứa trẻ, luôn cười và đội một chiếc mũ màu xanh dương. Cậu ta cũng được nói là bạn trai của Peko-chan.

Theo như truyền thuyết đô thị nói, Poco là một cậu bé 7 tuổi, là hàng xóm của Peko-chan. Sau khi ăn xác của   người mẹ. Cô bé đã tấn công Poco, đập vỡ đầu cậu ra để ăn lấy não. Poco đau quá bên phải đành chấp nhận cắn lưỡi và nuốt luôn nó để tự sát.

Người ta nói lý do mà Poco-chan không có lưỡi lè ra  là do cậu ta khôing hề có nó và luôn đội chiếc mũ xanh là để che đi phần đầu đã vỡ cùng với não.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét